Hai đứa bé đều đã ngủ, trong phòng trong nháy mắt liền yên tĩnh lại, nghe được cả tiếng kim rơi.
Ninh Du thả rèm cửa sổ bằng rơm xuống, lại bước xuống giường, đi đến trước bàn đọc sách hỏi: “Còn phải viết bao lâu nữa?”
Kiều Trà Trà gãi gãi đầu: “Sắp rồi, sắp rồi.”
Ninh Du nói: “Sáng mai em muốn ăn gì?”
Kiều Trà Trà không ngẩng đầu “xoạt xoạt xoạt” viết chữ, một lúc lâu sau nghiêng đầu “à” một tiếng, nói: “Anh vừa hỏi em cái gì?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây