Kiều Trà Trà không biết mệt mỏi xua tay: “Không được, đi tới thì mẹ cho con ăn, con mà bò qua thì. . . . . .”
Cô xé một ít bánh nhét vào miệng mình: “Nếu như con bò qua chỗ mẹ thì mẹ sẽ ăn hết đó.”
Chương Chương đặt mông ngồi xuống, hai tay xoa mắt, há to mồm “hức” một tiếng đã muốn khóc.
“Không cho khóc, tự đi tới mới có thể ăn.” Kiều Trà Trà trực tiếp ngồi xuống, lại ngắt một miếng bánh vừa ăn vừa nói.
Hoành Hoành không nhìn nổi nữa, đặt quyển sách xuống từ trên giường nhảy xuống, đứng bên người Chương Chương nghiêm túc nói: “Em gái, gặp phải khó khăn không được khóc, khóc không thể giải quyết được vấn đề, em học anh trai nè, anh trai đi một bước em cũng đi một bước.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây