Thời gian trôi nhanh, trong nháy mắt đã kết sương mù.
Ninh Du bị lạnh mà tỉnh, chăn trên người không biết vì sao lại ngắn đi một khúc, từ cẳng chân trở xuống đều lộ ra không khí, từng trận gió lạnh thổi tới, anh cảm thấy chân mình sắp bị đông cứng.
Anh ngồi dậy, ngoài phòng yên tĩnh, tối đen.
Kiều Trà Trà ở bên cạnh đang ngủ ngon lành, cuộn tròn thân người, không cần nhìn cũng biết mặt cô giờ phút này đang đỏ bừng.
Ninh Du đưa tay lấy đèn pin ở ghế đầu giường, “cạch” một tiếng mở đèn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây