Cũng hết cách, ai mà biết thứ cô hái ở trái đất còn được bao nhiêu, cô vừa bước vào chỗ này, liệu có khiến nơi đây bị tổn hại đến mức mấy ngàn năm cũng không thể nào phục hồi hay không.
Nếu cô thật sự xem thực vật quý hiếm như hoa cỏ dại mà hái đi, vậy cô bị oan hay là không oan?
Nhưng bây giờ thì khác, bây giờ nơi này rõ ràng là chốn tự do.
Vũng bùn này trồng củ sen, tháng bảy tháng tám đang là lúc hoa sen nở rộ, ngày hôm sau lá sen và hoa sen “lạ sắc hồng[1]” thật sự tráng lệ, có điều lúc này trời tối, bọn họ không nhìn thấy.
[1]Bắt nguồn từ câu thơ Ánh nhật hà hoa biệt dạng hồng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây