Mọi người đồng loạt quay đầu, trong nháy mắt tất cả ánh mắt đều tập trung ở trên người Hoành Hoành.
Hoành Hoành lặng lẽ lui về phía sau một bước nhỏ, đôi mắt mở to vô tội.
Kiều Vi Gia lập tức đứng lên, cười nói: “Xin lỗi, xin lỗi mọi người, em đi ra ngoài một chút, mọi người cứ tiếp tục.”
Nói xong cậu chạy đến cửa, xoa đầu Hoành Hoành một cái: “Sao vậy, tối rồi còn chạy tới đây?”
Hoành Hoành cũng không biết nói dối, chỉ có thể ôm cổ cậu út nói: “Mẹ bảo con tới gọi cậu.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây