Kiều Trà Trà bĩu môi: “Anh cứ nói xem, Trần Hồi Tây xuống nông thôn, mỗi tháng mẹ đều chuẩn bị đồ gửi cho đúng hay không? Lớn thì là tiền giấy, nhỏ thì là băng vệ sinh, còn có các loại kẹo bánh đều gửi đi, hai cha con kia đều buông tay chẳng quản mấy cái này.”
Ninh Du gật đầu.
“Còn có con trai của Trần Hồi Đông và Hoành Hoành lớn bằng nhau, từ khi mang thai đến khi sinh và ở cữ, đến khi đứa trẻ ba tuổi có phải đều là một tay mẹ anh xử lý đúng không. Chỉ cần nhìn mấy cái này thôi, nhà họ Trần không chỉ phải không để ý đến việc mẹ anh không đi làm, thậm chí còn nên cảm ơn mẹ đúng không?”
Nhưng mà người ta lại coi đó là chuyện đương nhiên, đứa trẻ ba tuổi, đã không cần phí nhiều tâm tư chăm sóc liền đưa đến nhà cha mẹ vợ.
Kiều Trà Trà đoán cũng có thể đoán được, công chăm sóc ba năm qua coi như là mây khói rồi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây