Sắc trời bắt đầu tối, ánh chiều tà le lói.
Buổi tối, sau khi Hoành Hoành đi tắm, vợ chồng hai người ngồi đối mặt nhau, không nói gì, đều tự trách.
Kiều Trà Trà thở dài: “Trong lòng thằng bé chất chứa nỗi lòng, thằng bé đọc truyện tranh cả một ngày là để anh chú ý nó, dạy dỗ nó, anh dạy dỗ nó thật, sự oan ức của nó liền bộc phát.”
Lông mày Ninh Du nhíu chặt: “Là anh không chú ý tới.”
Kiều Trà Trà xoa bóp đầu: “Chúng ta đều không có chú ý, để Hoành Hoành ngủ cùng chúng ta một khoảng thời gian đi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây