Tạ Thiện Văn thở dài: “Anh và thầy đúng là tâm ý tương thông, lúc em đi thăm ông ấy, ông ấy cũng bởi vì chuyện ở hạng mục Miên Sơn mà nuối tiếc.”
Việc này nghĩ thì có thể nghĩ, nhưng muốn bắt tay làm thì thật sự rất khó khăn.
Trước mắt Tạ Thiện Văn cũng không có đầu mối gì, sau khi cơm nước xong lại hàn huyên thêm một lúc, Ninh Du chuẩn bị xe lừa, thừa dịp ánh mặt trời đang còn lớn mà đánh xe đưa anh ấy đến thị trấn.
Hoành Hoành có chút sốt ruột, giậm chân tại chỗ lo lắng nói: “Cha muốn đi về thủ đô với chú Tạ sao?”
Kiều Trà Trà kéo cậu nhóc vào nhà: “Nói ngốc cái gì thế, chúng ta đều ở đây làm sao cha có thể về thủ đô được chứ.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây