Sau khi đóng cửa phòng lại, Cung Linh Lung cũng không hiện thân ngay, chờ anh xác nhận trong phòng an toàn rồi, cô mới khởi động thần khí thoát khỏi trạng thái ẩn thân.
“Linh Lung.”
Lục Tĩnh Xuyên giơ tay ôm cô vào trong lòng ngực, đôi tay như tường đồng vách sắt siết chặt lấy cô, giống như muốn bóp nát cô dung nhập vào trong cốt nhục.
“Anh Tĩnh, đau.”
Anh rất khỏe, xương cốt của Cung Linh Lung suýt chút nữa đã bị anh siết gãy.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây