“Chị.”
Thôi Tư Vi vừa được cho nghỉ đông là lập tức chạy đến nước F ngay, cậu bé cũng không cần cha đưa mình đi, cũng không để Tiểu Cát đưa, chỉ để bọn họ đưa cậu bé lên máy bay, lại nhờ một đồng nghiệp ở bên này ra sân bay đón cậu bé.
“Tư Vi, em đến lúc nào thế?”
Buổi trưa Cung Linh Lung chở ba đứa nhỏ về nhà ăn cơm, thấy Thôi Tư Vi đứng một mình trước cửa nhà, vội vàng dừng xe mở cửa ra hỏi: “Em đến đây một mình à?”
“Dạ không, cha nhờ một chú đến sân bay đón em, chú đó đưa em đến nơi này, lại còn phải xử lý chuyện khác, cho nên em đã bảo chú ấy đi về trước rồi.” Thôi Tư Vi đứng ở cửa không chờ bao lâu, chỉ khoảng bảy tám phút thôi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây