“Trong hai lần gặp mặt này hai người đều ăn ý không nhắc đến chuyện trong quá khứ nữa, cũng không chỉ trích hay trả thù tôi, càng không trách mắng oán hận gì tôi, tôi biết cả hai người đều là vì nể mặt Linh Lung, cho nên mới để lại tôn nghiêm và mặt mũi cho tôi, tôi rất biết ơn về chuyện này.”
“Linh Lung cũng đã nói cho tôi biết mấy năm nay Vãn Đường đã gặp phải chuyện gì…”
“Tôi có lỗi với em ấy, thua thiệt em ấy quá nhiều, tôi muốn tận hết khả năng để đền bù. Nhưng mà nghĩ tới nghĩ lui, có lẽ không đi quấy rầy cuộc sống hạnh phúc hiện tại của em ấy, ủng hộ công việc và lý tưởng của em ấy mới là cách bù đắp tốt nhất.”
Thôi Trí Viễn nói đến đây, rút ra một phần hồ sơ đặt đến trước mặt ông ấy nói: “Vãn Đường có năng khiếu y dược rất giỏi, tài hoa và bản lĩnh của em ấy bị mai một nhiều năm như thế cũng rất đáng tiếc, hiện tại cuối cùng cũng có cơ hội để phát huy tài năng thực hiện lý tưởng của mình, tôi chỉ có thể ủng hộ em ấy một chút về mặt kinh tế mà thôi.”
“Tôi đã nghe Linh Lung đề cập đến một chút, các anh có công ty y dược ở Hồng Kông, đại đa số dược phẩm sản xuất đều là do Vãn Đường nghiên cứu phát minh ra, tôi nghĩ sau này chắc các anh cũng cần phải xây dựng phòng thí nghiệm để nghiên cứu khoa học, yêu cầu đầu tư thật nhiều tài chính cho phương diện nghiên cứu phát minh này, số tiền này cứ dùng danh nghĩa của Vãn Đường đổi thành cổ phần đầu tư đi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây