Tiền Mộng Bình nhìn theo bóng dáng gầy ốm rời đi xa của anh, loáng thoáng nhìn thấy vẻ kiêu ngạo và chí khí của Thôi Trí Viễn, hơi kéo khoé môi, nói với Thôi Phán Nhi: “Văn Đống giống chú hai của con nhất.”
“Giống chú hai cũng khá tốt mà.”
Hiện tại Thôi Phán Nhi cũng bị anh hai ảnh hưởng rất nhiều, suy nghĩ cũng trưởng thành hơn: “Tự mình kiếm tiền, tuy rằng vất vả hơn một chút, nhưng tiền sạch, xài cũng yên tâm hơn.”
Đến chiều hôm sau Thôi Trí Viễn mới biết được chuyện của nhà họ Thôi, lúc đó ông ấy đến tiệm chụp ảnh lấy ảnh chụp, đi ngang qua tiệm chụp ảnh mà bọn họ hay buôn bán, gặp mặt trò chuyện với cháu trai vài câu mới biết được chuyện bọn họ đánh nhau ngày hôm qua.
Ông ấy cũng biết nguyên nhân vì sao mẹ của ông ấy điên điên khùng khùng, biết được bà ta bị thương không quá nặng, nghĩ ngơi hai ba ngày là có thể về nhà, ông ấy cũng không đến bệnh viện thăm bệnh, chỉ bảo cháu trai mua vài thứ sang bên đó.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây