“Công ty quản lý khác với trong nước, nơi này chủ yếu tập trung vào đạo lý đối nhân xử thế, bên chú lại chỉ chú trọng vào năng lực tài năng. Chú có thể sắp xếp cho con đi vào công ty, nhưng con không hiểu kỹ thuật, không tạo ra được thành tích gì, ba bốn năm sau cũng không có cơ hội thăng chức.”
Những gì ông ấy nói đều là sự thật, Thôi Văn Đống cũng hiểu được: “Chú hai, hiện tại con chẳng có kỹ năng gì, đi vào công ty của chú cũng chỉ cản tay cản chân chứ chẳng làm được gì, còn sẽ bị người khác khinh thường nói xấu sau lưng, con cũng sẽ không mang thêm phiền phức đến cho chú.”
Anh ta không giống những người khác của nhà họ Thôi, chuyện này làm Thôi Trí Viễn rất vui mừng: “Có lẽ sắp sửa có chính sách cải cách kinh tế rồi, trong khoảng thời gian này con cứ ở lại kinh đô trước đi, mọi chuyện cứ chờ chính sách buông lỏng rồi lại tính tiếp. Nhanh nhất thì đầu năm sau chú sẽ quay về lần nữa, đến lúc đó lại căn cứ vào chính sách mà sắp xếp cho hai đứa, trong khoảng thời gian này con cũng cứ tập trung suy nghĩ quy hoạch, xem xem tương lai lựa chọn tập trung học tập kỹ thuật hay là đi theo con đường làm ăn buôn bán.”
“Dạ vâng, con sẽ suy nghĩ cẩn thận, cảm ơn chú hai.”
Thôi Văn Đống biết hiện tại còn không nên có hành động lớn gì, dù sao hiện tại chú hai đang mang quốc tịch nước ngoài, chỉ cần xử lý sơ suất một tí, chỉ e là lại rước họa vào người.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây