Lương Vịnh Văn nghĩ đến lời Thôi Trí Viễn nói lúc nãy, trong lòng cũng lạnh đi, có lẽ mấy năm nay con gái bà ta liên tục kiếm chuyện gây sự đã làm ông ấy bực bội phản cảm đến cùng cực, đã muốn tìm cớ quang minh chính đại đuổi cô ta ra khỏi nhà từ lâu rồi.
Nếu ông ấy dẫn toàn bộ người nhà họ Thôi qua đó, có lẽ không cần ông ấy ra mặt, nhưng người khác trong nhà họ Thôi đều sẽ chủ động sắm vai kẻ ác, đến lúc đó hai mẹ con bọn họ thật sự sẽ không còn chỗ dừng chân nữa.
Lúc trước bà ta còn nghĩ đến chuyện sinh con trai rồi sẽ có người dựa dẫm, bà ta lợi dụng con trai kiểu gì cũng sẽ tìm được chỗ đứng vững chắc trong cái nhà này, nhưng hiện tại thằng ranh con Thôi Tư Vi khốn nạn kia lại không thèm nghe lời bà ta, mỗi ngày chỉ biết răn dạy giáo dục hai mẹ con bọn họ, đã bị cha của cậu tẩy não hoàn toàn rồi.
Lương Vịnh Văn nghĩ đến những chuyện này đã lập tức cảm thấy phiền muốn chết, cũng rất hoảng sợ: “Con nói đúng lắm, nếu người nhà họ Thôi vào nhà chúng ta, không chỉ hai mẹ con chúng ta mà đến cả ông ngoại bà ngoại của con cũng sẽ bị đuổi đi, sau này cũng đừng hòng đặt chân vào nhà nữa.”
“Trước kia khi ông ngoại con còn chưa sụp đổ, trong tay còn có người, ông ta còn sẽ kiêng dè một chút.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây