Lương Vịnh Văn muốn vớt một chút gia sản cho con gái, sau này cũng có thể tăng lên tiêu chuẩn tìm bạn đời, nếu cô ta gả cho người tốt, bà ta và người nhà họ Lương cũng không cần sống nghẹn khuất và khó chịu như thế nữa.
“Nó gả đi có mặt mũi thì cô và nhà họ Lương của cô có mặt mũi, chẳng liên quan gì đến tôi cả.”
Thôi Trí Viễn cũng không muốn bỏ tiền để mua cái thứ gọi là mặt mũi kia, ông ấy đã nhìn thấu con người Lương Tư Dao rồi, cô ta chẳng có bản lĩnh gì ra hồn, sau này cô ta không mang đến phiền phức cho ông ấy đã tốt lắm rồi, ông ấy cũng chẳng dám chờ mong đến cảnh cô ta sẽ hiếu thảo với mình.
“Hiện tại tôi lại nhắc lại một lần nữa cho cô, mọi tài sản và tiền dành dụm của tôi không có liên quan gì đến Lương Tư Dao, tôi sẽ dựa theo hợp đồng, nuôi nấng nó đến mười tám tuổi, sau khi nó trưởng thành rồi, tôi sẽ không quan tâm đến nữa.”
“Chuyện sau này nó sẽ yêu đương, đính hôn, kết hôn thế nào, cô và nhà họ Lương cứ tự do làm chủ, tôi sẽ không nhúng tay vào, của hồi môn của nó cũng do cô tự chuẩn bị, tôi sẽ không ngó đến.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây