Đến tiệm trà rồi, Thôi Trí Viễn gọi một bình trà mà Hà Hoài Dân thích, còn gọi rất nhiều điểm tâm và đồ ngọt mà rất nhiều năm rồi ông ấy không được ăn.
Chờ người phục vụ bưng trà và điểm tâm đến, Hà Hoài Dân mở miệng nói trước: “Trí Viễn, mấy năm nay anh không liên lạc gì với nhà anh sao? Anh không biết gì về chuyện gia đình anh à?”
“Lúc trước tôi cãi nhau với cha mẹ và anh cả xong lập tức rồi đi, đó cũng không phải là một trận cãi nhau vặt vãnh bình thường.”
“Tôi cũng không nói đến chuyện xấu hổ trong nhà mình, lúc đó tôi cũng không phải giận lẫy, mà là đã hoàn toàn thất vọng tuyệt vọng về bọn họ rồi, khi đó cũng đã nói là cắt đứt quan hệ với bọn họ. Ngoại trừ một vài vật phẩm cá nhân và một nghìn đồng ra, tất cả những thứ khác tôi đều để lại cho bọn họ, coi như là trả sạch ơn nuôi dưỡng.”
“Sau khi tôi đến nước M định cư, mấy năm đây cũng chỉ gửi thư liên lạc với em gái út Thôi Lan Chi mà thôi, trong khoảng thời gian đó có gửi tiền về cho em ấy năm sáu lần, chỉ là muốn giúp đỡ cuộc sống của em ấy một chút.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây