Chờ cô đi rồi, Thôi Phán Nhi mới kéo tay anh trai, nhẹ giọng hỏi anh ta: “Anh hai, là cô ấy đúng không?”
Thôi Văn Đống gật đầu, dặn dò cô ta: “Về nhà em đừng nói cho ông bà nội biết cô ấy và chồng cô ấy đang bán hàng ở nơi này.”
“Vì sao chứ?” Thôi Phán Nhi khó hiểu.
“Tống Thao là em họ của Lục Tĩnh Xuyên, anh toàn là nhập hàng hóa từ chỗ bọn họ. Chúng ta không cần nhúng tay vào chuyện đời tư của chú hai, cũng không cần nhiều chuyện bàn tán, hiện tại chúng ta chỉ có thể dựa vào chuyện buôn bán này để kiếm tiền, nhập hàng từ chỗ Tống Thao sẽ làm chúng ta kiếm được rất nhiều tiền, không thể ngu ngốc cắt đứt con đường này.”
Thôi Phán Nhi cũng không ngu ngốc, hiểu rõ nỗi băn khoăn của anh ta, gật đầu nói: “Được rồi, em sẽ không nói cho bọn họ.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây