Bận rộn đến gần 10 giờ tối, cả gia đình mới rửa mặt sạch sẽ trở về phòng nghỉ ngơi, Cung Linh Lung đều đưa ba đứa con trai vào trong không gian nghỉ ngơi, linh lực mộc trong cơ thể Tiểu Bồng đã tiêu hao hết, ngủ trong không gian có thể khôi phục nhanh nhất.
Chờ cô vào phòng, Lục Tĩnh Xuyên nói cho cô biết: “Linh Lung, vết thương trên chân anh đã lành hẳn rồi.”
Lúc nãy anh mới vừa mở băng vải nhìn miệng vết thương xong, vết thương đã khép lại hết rồi, chỉ để lại vết sẹo không quá rõ ràng, bản lĩnh chữa khỏi như vậy thật sự làm anh quá chấn động.
Cung Linh Lung cũng đi qua cẩn thận kiểm tra, khiếp sợ lại vui mừng: “Mấy đứa con đều rất hiếu thảo, kiếp này có được bọn họ là phúc khí của chúng ta.”
“Có em, có các con, chính là hạnh phúc lớn nhất kiếp này của anh.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây