“Các cậu mau gọi tên của cậu ấy, kích thích dục vọng cầu sinh của cậu ấy.” Bác sĩ Lý thúc giục.
“Đào Lâm!”
Những người khác gần như đồng thanh kêu lên, giọng nói to lớn vang dội như tiếng chuông, làm bạn nhỏ Cung Bồng Trạch đã ngủ đi trong vòng một giây cũng giật mình tỉnh dậy.
“Đào Lâm, Đào Lâm…”
Một đám người vây quanh trước giường bệnh hô to, Lục Tĩnh Xuyên duỗi tay bịt lỗ tai con trai lại, nhẹ nhàng nói: “Tiểu Bồng, con ngủ đi, tình hình của Đào Lâm đã chuyển biến tốt đẹp, sắp ổn định rồi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây