Chờ bọn họ thay váy xong, Cung Linh Lung lại chia hộp thuốc cho bọn họ nói: “Đây là thuốc thoa vết thương ngoài da, là cậu hai của em mua từ Hồng Kông về, trong nước không có bán, hiệu quả rất tốt, chuẩn bị cho chồng của các chị.”
“Linh Lung, loại thuốc này chắc là đắt lắm đúng không, chị mua lại là được rồi.” Vương Ngọc Miêu lập tức mở túi lấy tiền.
“Đúng đó, Linh Lung, bọn chị bỏ tiền mua. Thuốc tốt thế này chồng chị cũng cần dùng, chị không khách sáo với em, nhưng cũng không thể lấy không được.” Mấy người Tưởng Á Bình nói xong cũng lấy tiền ra trả.
Cung Linh Lung phân chia thuốc cho bọn họ, lại không nhận lấy tiền: “Được rồi, đây là quà em tặng cho các chị, đừng đưa tiền cho em, sau này nếu các chị còn muốn mua thì em lại nhận tiền sau.”
“Sau này muốn mua thì lại tính sau, hiện tại phải trả tiền cho em trước.” Tưởng Á Bình kiên quyết.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây