Bình thường Nguyễn Ngọc Miên đã quen với việc tiêu tiền ăn xài phung phí, mấy món đồ giá rẻ sẽ không mua, từ đầu đến chân, quần áo và giày bà ta mặc đều mua ở cửa hàng hoa kiều, bình thường cũng ăn toàn đồ ngon nhất, đồ trang điểm mỹ phẩm dưỡng da cũng là hàng tốt nhất, bình thường còn thường xuyên đi uống tra vui chơi với các đồng nghiệp trong đoàn kịch, mỗi ngày đều chi tiêu rất nhiều tiền, số tiền bà ta dành dụm cũng không nhiều.
“Ba bốn trăm đồng tiền mà còn không đủ dùng hả? Không lẽ mẹ còn phải bỏ tiền nuôi nhà họ Trương nữa sao?” Lục Thu Đông hỏi ngược lại.
“Đống tiền kia đã bị con ranh thối Thu Hà lấy đi rồi, nó và Tề Bân kết hôn chạy đến tìm mẹ, bắt mẹ chuẩn bị của hồi môn cho nó, lúc đó đã cầm đi ba trăm đồng.”
“Tháng trước nó lại gửi thư đến đòi tiền, nói Tề Bân đối xử không tốt với nó, rất hay đánh nó, cũng không cho nó tiền, cơm cũng không có mà ăn, mẹ lại gửi cho nó năm mươi đồng.”
Hiện tại Nguyễn Ngọc Miên chỉ cần nhớ đến con gái cả báo thủ này là lại giận đến đau ngực, nếu không phải con ranh kia gây ra họa, gia đình của bà ta cũng sẽ không tan nát, cũng sẽ không rơi vào nông nỗi như thế này.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây