Hai người nói chuyện một lúc lâu, mãi đến khi Lục Tĩnh Xuyên ôm con đến gõ cửa nói: “Linh Lung, lát nữa em và đồng chí Từ lại nói chuyện tiếp, đồ ăn đã xong rồi, đi ra ngoài ăn cơm trước.”
“Ui cha, chúng ta nói chuyện nhập tâm quá, quên mất thời gian.”
Cung Linh Lung lập tức kéo Từ Giai Du đứng lên, cười khanh khách mời cô ấy: “Giai Du, đi thôi, chúng ta đi ăn cơm trước, ăn cơm xong lại nói chuyện tiếp.”
Hai người bọn họ cùng nhau đi ra ngoài, Thủy Mỹ Dung thấy con gái cười nhạt, xem ra cô ấy ở chung với Cung Linh Lung rất vui vẻ, bà ấy vẫn luôn lo lắng siết chặt nắm tay, lúc này cũng đã chậm rãi buông ra.
Cung Vãn Đường trùng hợp bưng đồ ăn đi ra, cười mời khách: “Giai Du, mau ngồi đi, ăn cơm.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây