“Rút về toàn bộ mọi người đang tìm kiếm kho báu, không được tiến vào cửa động vừa mới tìm được, đây là bẫy rập của Cung Thành Tuấn.” Trịnh Phủ Nhân xụ mặt hạ lệnh.
Con ngươi của y tá co rụt lại, nhíu mày, thấp giọng nói với ông ấy: “Ông Trịnh, không còn kịp nữa rồi, đội trưởng Tần đã dẫn theo hai tiểu đội mở ra lối vào của bảo tàng kia, chiều nay đã dẫn người vào trong đó.”
“Ngu ngốc.”
Trịnh Phủ Nhân giận đến mức nhắm mắt lại, nghiến răng nghiến lợi nói: “Bọn họ trúng kế rồi, trúng kế của Cung Thành Tuấn.”
“Ông Trịnh, trước khi đội trưởng Tần đi vào đã cẩn thận kiểm tra rồi, xác nhận không tìm sai chỗ, nơi đó thật sự là vị trí của bảo tàng, có thể đối chiếu được với bản đồ của chúng ta.” Y tá thấp giọng nói.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây