“Dì Cung, dì ăn từ từ thôi ạ.”
Giang Vận cười đi ra ngoài với ông ấy, thật ra cô ấy đã đến đây từ lâu rồi, vừa mới đến cửa vừa lúc nghe được lời thầy tỏ tình, vô cùng biết điều mà không đi vào quấy rầy, mãi đến khi hai người đều xấu hổ im lặng lại, cô ấy mới gõ cửa đi vào nhà.
Hai thầy trò cùng nhau đi đến một góc trong hành lang, Giang Vận mở miệng trước, giơ ngón cái với thầy, cười vô cùng gian tà: “Ông già, cuối cùng thầy cũng bước ra được bước đầu tiên, làm tốt lắm.”
Mặt Hàn Tế đen kịt: “Nghe lén là chuyện đáng xấu hổ, con không biết chuyện này à?”
“Con có nghe lén đâu, con đứng ở bên ngoài nghe quang minh chính đại mà.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây