Lục Tĩnh Dương lạnh nhạt nhìn bà ta, lại liếc mắt nhìn thoáng qua gương mặt đen kịt như mực của Lục Nam Chinh, tiếp tục nói: “Chuyện thứ hai, lúc Lục Thu Hà học lớp chín đã thích một cậu trai trong trường, cậu trai kia thích một cô gái khác, Lục Thu Hà bỏ tiền thuê du manh khinh nhục cô gái kia, không chỉ đánh cô gái kia mà còn lột quần áo của cô ấy, phá hư danh dự của cô gái kia, sau đó lại tạo áp lực buộc người đó phải nghỉ học.”
“Không, không có…”
Nguyễn Ngọc Miên theo bản năng muốn phủ nhận, Lục Tĩnh Dương lại ngắt lời bà ta nói: “Cha mẹ của cô gái kia từng đến trong trường tố cáo, mẹ của cô ấy còn đe dọa là sẽ tự sát, buộc nhà trường phải giao Lục Thu Hà ra, lúc đó chuyện này rất ầm ĩ trong trường học. Nguyễn Văn Văn nói cuối cùng là bà ra mặt xin lỗi thay cho cô ta, bồi thường năm trăm đồng, còn tìm việc cho cô ấy, toàn bộ quá trình đều là do bà ra mặt, là bà xử lý dẹp yên chuyện này cho con gái cưng nhà bà.”
Những lời khai này đều là do Nguyễn Văn Văn cung cấp, mấy việc này cũng không khó để điều tra, chỉ cần gọi điện thoại một cái là biết ngay.
Nguyễn Ngọc Miên chạm đến ánh mắt tràn ngập lửa giận của Lục Nam Chinh, có một đống lời cãi chày cãi cối cũng không nói nên lời, cũng hoảng loạn muốn chết, khi nói chuyện bắt đầu phát run: “Nam Chinh, là em không dạy dỗ con tốt, em sẽ dạy nó cẩn thận, nó sẽ sửa mà.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây