Bà cụ Chu không ăn bao nhiêu, chỉ lo gắp đồ ăn lia lịa cho cô, cũng gọi hai đứa cháu ngoại: “Tiểu Xuyên, Thao, hai đứa đi cứu tế cũng rất vất vả, đều gầy đi rất nhiều, ăn nhiều vào bồi bổ cơ thể.”
“Bà ngoại, bà cũng phải ăn nhiều vào.”
Lục Tĩnh Xuyên gắp cho bà miếng cá mà bà ấy thích ăn nhất, nói: “Con nhớ bà rất thích ăn cá mè, nhưng mà kinh đô lại rất hiếm khi mua được, lúc nãy chúng con mang theo mấy con đến, ngày mai chúng ta mang đi kho.”
“Hai đứa mua được ở chỗ nào thế?” Bà cụ Chu hỏi.
“Con mang từ thành phố Hán đến, Linh Lung câu được ở trong sông, mang đến đây hai ngày rồi nhưng vẫn còn sống.” Lục Tĩnh Xuyên nói dối vô cùng thành thạo.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây