“Bà ngoại.” Cung Linh Lung cười hì hì chào hỏi bà ấy.
Bà cụ có dáng người hơi tròn trịa trông rất có phúc, gương mặt của hai chị em Chu Lan Cầm đều giống bà, vừa đoan trang lại phóng khoáng, khi cười lại còn lộ ra vẻ hiền hòa từ ái, cho người ta có cảm giác vô cùng thoải mái thân thiết.
“Đi thôi, chúng ta vào trong phòng nói chuyện đi.”
Bà cụ Chu kéo cô vào nhà trước, Lục Tĩnh Xuyên chậm rãi khiêng mấy món quà tặng ở trong xe vào nhà sau.
Lâm Thư Nguyệt thấy bọn họ mang theo nhiều thứ như thế, chất đầy cả cốp xe, gà vịt thịt cá đều có một sọt, vỗ nhẹ lên lưng anh vài cái: “Tĩnh Xuyên, con mua nhiều đồ như thế là mợ không vui đâu đó.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây