“Mẹ, mẹ tạm thời đừng suy nghĩ quá nhiều.”
Cung Linh Lung không biết phải an ủi bà thế nào, thật ra cô cũng có phỏng đoán giống mẹ, không nói những người đó, lúc đó bà ngoại bị thương nặng chắc chắn sẽ không được cứu trị kịp lúc, chỉ e là đã lành ít dữ nhiều.
Cung Vãn Đường muốn biết được tin tức của cha mẹ và các anh thật nhanh, thu hồi những phỏng đoán lung tung trong lòng mình lại, chuyển sang đề tài khác: “Ăn cơm đi, sáng nay chúng ta đi bàn bạc với người của ông D, mẹ sẽ không làm gì những sản nghiệp bị quy về quốc hữu, nhưng tài sản đã bị đám cặn bã súc sinh kia bá chiếm thì mẹ phải tính sổ rõ ràng với bọn họ, cho dù là một xu một cắc cũng phải trả lại hết cho mẹ.”
“Dạ được.”
Ba người ăn cơm xong, cùng nhau quang minh chính đại đi đến cục công an, Cung Vãn Đường đã lấy được chứng minh thân phận mới của mình, sau đó lại đi đến tòa nhà văn phòng được xây bên trong khu tường đỏ kia.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây