Thím Tiêu còn chưa nói xong, một cây súng đã chĩa thẳng về phía bà ta, toàn bộ lời nói đã đến bên miệng bị bà ta nuốt vào trong bung, hoảng loạn nhìn về phía người đàn ông đang cầm súng.
“Nếu muốn sống thì ngậm miệng lại cho tao.” Người đàn ông độc ác nói.
Thím Tiêu không dám nói tiếp nữa, ánh mắt khi nhìn về phía Trần Anh cũng thay đổi, vì sao cô ta lại tiếp xúc với những người có súng chứ?
Bên cạnh chợ có một cảng sông nhỏ, thường xuyên có thuyền buồm đi ngang qua dừng lại ở nơi này, các người dân sống ở quanh hồ sẽ đi thuyền đến nơi này mua đồ, tuy rằng hiện tại là buổi tối, nhưng trên bờ sông vẫn còn có mấy con thuyền nhỏ đậu lại.
Mấy người Lục Tĩnh Xuyên trốn trong chỗ tối, thấy hai người bọn họ đi theo người đàn ông kia đi đến cảng sông, Cung Linh Lung vội nói: “Anh Tĩnh, bọn họ đang định lái thuyền rời đi, để em đi theo bọn họ.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây