Trong không gian có củi có nồi, có dầu muối tương giấm, trong thau còn có không ít xương sườn thịt heo, trong tủ còn có mì và trứng gà.
Cung Linh Lung cắt nửa cân thịt quăng vào nồi, xào vài cái cho thơm rồi đổ nửa ca nước vào trong, sau đó lại chạy ra vườn rau hái một ít rau xanh.
Thời buổi này chén đều là chén gốm, cô nấu một chén mì thịt heo to đùng, bên trên còn chất một đống rau, ngồi ở bên cạnh cái bàn nhỏ cũ nát, liên tục hút mì nhai ngấu nghiến.
“Cuối cùng cũng no rồi.”
Cung Linh Lung sờ cổ họng, ăn xong chén mì to này, cô cảm giác no đến mức đồ ăn muốn tràn lên cổ họng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây