Bởi vì phải xử lý đám ăn cướp này, trên đường đi chậm trễ không ít thời gian, chờ đến khi quay về địa điểm tập hợp ở huyện thành thì trời đã tối, mọi người vừa xuống xe đã chạy thẳng về phía nhà ăn.
Bụng của Cung Linh Lung đã kháng nghị từ lâu rồi, thật ra trên đường đi cô cũng đã ăn một ít bánh quy, lúc Lý Tuyên xuống xe phụ mọi người khiêng hàng hóa thì cô còn lấy một cái màn thầu trong không gian ra ăn lót dạ, nhưng vẫn cứ đói bụng cồn cào, lúc này cô mua ba lạng cơm, ba món ăn, nhét hết toàn bộ vào bụng mình.
“Linh Lung, cô đói đến thế à?”
Giang Vận bưng hộp cơm ngồi xuống bên cạnh cô, thấy cô cúi đầu ăn ngấu nghiến như thế, ăn còn nhanh hơn mấy người đàn ông, nhịn không được mỉm cười.
“Đói, đói muốn chết.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây