“Thầy cô, trong xe không có đủ chỗ ngồi, hôm nay em không đi cùng hai người được, tuần này con có ngày nghỉ, lúc đó em và Linh Lung cùng nhau đến căn cứ dược liệu thăm thầy cô sau.”
Bạch Thủy Tiên đưa bọn họ lên xe ngồi, sau đó lấy tiền và thuốc mà con gái đã chuẩn bị sẵn nhét vào tay bọn họ, dặn dò: “Thầy, hai bình thuốc này là do em làm, có thể cường thân kiện thể, thầy cho cô và chị Dung sử dụng trước, lần sau em lại mang một ít đến, đến lúc đó thầy cũng uống luôn.”
“Còn có số tiền này nữa, thầy cũng nhận lấy trước, mua ít thức ăn mặn cho cô và mấy đứa nhỏ ăn bồi bổ cơ thể. Còn lương thực rau dưa thì thầy cô đừng mua, Linh Lung đã chuẩn bị hai túi ở đằng sau cốp xe rồi, thầy ăn tạm vài ngày trước, chờ cuối tuần bọn em lại mang thêm một ít đến.”
Trong tay người nhà họ Thủy cũng chỉ dành dụm được mười mấy đồng tiền, hiện tại bọn họ thật sự rất cần tiền, cho nên cũng không khách sáo chối từ với bà.
Giáo sư Thủy vươn tay cầm lấy: “Vãn Đường, thầy không khách sáo với em, thầy nhận lấy trước. Em và Linh Lung cũng nhớ phải chăm sóc tốt cho bản thân, mấy năm nay hai em cũng chịu khổ nhiều rồi, cũng phải ăn nhiều vào để bồi bổ cơ thể, cơ thể khỏe mạnh thì không có chuyện gì phải lo lắng cả.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây