Tưởng Á Bình đại diện cho mọi người đứng ra hỏi trước: “Đồng chí Mạnh, xin hỏi điểm tối kỵ của gia đình ông là gì?”
Nói xong, cô ấy lại nói tiếp: “Chúng tôi chưa từng được cho ăn học quá nhiều, nhưng mà cũng không phải người ngu, lúc nãy ông nói thế là muốn ám chỉ cái gì, chúng tôi cũng đều hiểu. Ý của ông là phẩm hạnh của con gái ông không có vấn đề gì, mà cô ta lại cãi nhau với chúng tôi, chắc chắn là vì phẩm hạnh của chúng tôi có vấn đề.”
“Đồng chí, tôi không có ý này, bản chất của con bé Hiểu Dĩnh nhà tôi là một đứa hiền lành, chỉ là bị chiều quá nên hơi hư thôi, nó cãi nhau với các chị, có lẽ là vì nó tùy hứng gắt gỏng ăn nói không lựa lời, sau này tôi sẽ dạy dỗ lại nó” Cha Mạnh vội nói.
Tưởng Á Bình lạnh nhạt liếc mắt nhìn Mạnh Hiểu Dĩnh, nhưng lại nói chuyện với cha Mạnh: “Hôm nay chúng tôi cũng chẳng cãi nhau gì với đồng chí Mạnh Hiểu Dĩnh cả, chỉ nói chuyện vài câu mà thôi, là cô ta nói xấu sau lưng chúng tôi trước, trùng hợp bị chúng tôi nghe được, không biết cô ta có thẳng thắn thành thật thuật lại những lời cô ta đã nói cho hai người nghe không nhỉ?”
Mặt Mạnh Hiểu Dĩnh hơi cứng lại, cúi đầu nói: “Chị dâu, lúc trước tôi cũng không phải cố ý nói như thế, tôi xin lỗi các chị, sau này tôi sẽ không ăn nói lung tung như thế nữa.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây