Lục Tĩnh Xuyên hành động rất nhanh, chỉ trong vòng hai phút đã rửa mặt mặc quần áo xong, lúc gần đi còn chạy vào phòng sách cầm một thứ, đưa vào trong phòng ngủ: “Linh Lung, em mang theo con dao này phòng thân.”
Cung Linh Lung nhìn thấy con dao này chỉ to chừng hai ngón tay người trưởng thành, lại còn là dao gấp, có thể treo lên chung với xâu chìa khóa, vô cùng dứt khoát cầm lấy: “Được rồi.”
“Sau này nếu gặp được kẻ nào không có mắt, em cứ việc đánh, có phá lủng trời thì cũng có anh gánh cho em.”
Lục Tĩnh Xuyên không nói cho cô biết chuyện tối hôm qua anh xử lý Bảo Tuyền, cũng sẽ không cho phép bọn họ làm cô bị thương, hiện tại anh đã bắt đầu lên kế hoạch thu võng, không bao lâu sau là có thể một lưới bắt gọn đám rác rưởi kia.
Cung Linh Lung thấy anh đã biết chuyện ngày hôm qua, cong môi mỉm cười nói: “Yên tâm đi, cái gì em cũng chịu, chỉ là sẽ không chịu thiệt.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây