Sáng sớm ngày hôm qua, quả nhiên bộ đội đã nhận được tin tức của Từ Vi, bên viện gia thuộc cũng nhanh chóng lan tỏa tin tức này ra ngoài.
Các quân tẩu vẫn cứ ngồi cùng nhau xử lý cá tôm như mọi hôm, đề tài nói chuyện phiếm ngày hôm nay của bọn họ đều xoay quanh Từ Vi.
Biết được cô ta bị bọn buôn người bắt cóc, trong quá trình chạy trốn còn bị đánh bị thương nặng, không ít người đều thương hại cô ta, những “hành vi xấu xa” mà cô ta từng làm lúc trước lập tức đều bị bỏ qua hết.
Mọi người càng nói càng hăng say, Cung Linh Lung nói một câu đầy thâm ý: “Đường phố trong thành phố vô cùng nhộn nhịp, người đến người đi, bọn buôn người chắc chắn sẽ không hung hăng ngang ngược đến mức bắt cóc cô ta ngay trên đường lớn, cô ta chắc chắn bị bắt ở đường nhỏ hẻo lánh. Cô ta đã làm việc ở đoàn văn công nhiều năm như thế rồi, là quân nhân mà lại chẳng có chút lòng cảnh giác cơ bản nào hết sao? Các chị nói coi cô ta quá ngây thơ hay là ngu ngốc đây?”
“Linh Lung nói đúng đó, tôi cũng cảm thấy cô ta không phải ngây thơ, mà là ngu. Hổ Tử nhà tôi mới tám chín tuổi cũng đã biết quan sát người khác, sẽ không nói chuyện với người xa lạ.” Vu Hỉ Mai nói tiếp.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây