Ngay từ đầu Lục Tĩnh Xuyên có hơi sửng sốt, chờ đến khi anh phản ứng lại thì cũng có chút xấu hổ, bàn tay to rắn chắc lại ấm áp đè lên phần bụng dưới của cô, giọng nói khàn khàn: “Anh biết rồi, ngày mai chúng ta lại làm.”
Nói xong, vội vàng chỉnh lại quần áo cho cô, quan tâm hỏi cô: “Mấy ngày nay em có khó chịu không?”
“Không khó chịu gì hết, trên cơ bản không làm việc gì cả, đều ở trong nhà nghỉ ngơi.”
“Ừm, sau này mỗi lần đến ngày thì em đừng làm việc nhà, để anh làm.” Lục Tĩnh Xuyên nhớ đại khái thời gian.
Cung Linh Lung cũng không yếu ớt đến mức đó, nhưng cũng rất cảm động với tấm lòng của người đàn ông này, lại nghĩ vẫn còn khá sớm, lập tức bò dậy chuẩn bị đi nấu cơm chiều.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây