Buổi chiều lúc mấy người Cung Linh Lung đi đến ruộng làm việc, đoàn văn công đang cãi nhau nội bộ, hai nhóm người tranh cãi kịch liệt, mà cho dù trưa nay bọn họ đã tăng ca đẩy nhanh tốc độ rồi, cộng lại tiến độ còn chưa hoàn thành được một nửa.
“Có chuyện gì thế? Sao lại cãi nhau rồi?” Tưởng Á Bình đứng ở chỗ cao xem.
Các quân đội của đoàn số một đến hơi muộn, đoàn số hai ở kế bên đến sớm hơn, lúc nãy bọn họ đều đang đứng ở bên cạnh bờ ruộng hóng chuyện.
Có một vị quân tẩu khá thân với bọn họ cười kể lại: “Bên phía đoàn văn công chia thành hai phe, phe đầu tiên do Mạnh Hiểu Dĩnh cầm đầu, phe còn lại là do Trình Tô Tô lãnh đạo. Sáng nay phó đoàn trưởng Lý đã phân công nhiệm vụ cho bọn họ, trưa hôm nay đội của Trình Tô Tô đã đẩy nhanh tốc độ, làm cũng khá tốt. Bên phía Mạnh Hiểu Dĩnh lại làm việc cà lơ phất phơ, kéo chậm tiến độ rất nhiều. Trình Tô Tô bất mãn thái độ làm việc và tốc độ của bọn họ, nói bọn họ mấy câu, sau đó lập tức cãi nhau.”
Thấy mới làm việc được nửa ngày mà bọn họ đã lục đục nội bộ cãi nhau, Cung Linh Lung nói nhỏ với Dương Tiểu Lan: “Có lẽ mấy ngày tiếp theo chúng ta sẽ có trò hay để xem đó.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây