Lục Tĩnh Xuyên bất đắc dĩ bật cười, ánh mắt sâu thẳm nhìn chằm chằm vào cô: “Vợ của anh chắc chắn còn có tài năng độc đáo gì đó, anh rửa mắt mong chờ.”
“Còn lâu lắm mới đến lúc bọn em biểu diễn tiết mục, cứ để đoàn văn công đến xới đất cày bừa vụ xuân cho bọn em trước đi.”
Cung Linh Lung vô cùng chờ mong chuyện này, cũng có thể tưởng tượng đến những ngày tháng tiếp theo, các đồng chí nữ của đoàn văn công chắc chắn sẽ hối hận đến xanh cả ruột luôn.
Có lẽ, cuối cùng bọn họ sẽ phát tiết toàn bộ oán khí lên trên người của người nào đó đưa ra lời đề nghị này.
Cơm nước xong, Lục Tĩnh Xuyên rửa sạch chén đã, Cung Linh Lung giặt quần áo, xử lý xong chuyện vặt trong nhà, hai người cùng nhau vào nhà trong phòng sách đọc sách.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây