Nửa tiếng sau, Cung Linh Lung đẩy xe đạp đại giang 28 đến, ghế sau còn treo hai cái bao tải to, sườn xe đạp ngang ở đằng trước còn cột ngang một sọt giày bông, không lãng phí bao nhiêu sức lực đã đẩy vào trong sân rồi.
“Bà viện trưởng, chị ấy đến rồi.”
Tiểu Cửu vẫn luôn đứng bên cạnh cửa gỗ chờ đợi, nhìn thấy bóng dáng của cô lập tức chạy đi báo cáo cho bà ấy biết, cậu bé mang đôi giày bông vừa mới mua, chạy đi như bay.
Viện trưởng mở cửa đi ra ngoài, thấy cô mang đến rất nhiều thứ, vội vàng đến đây giúp đỡ, vô cùng biết ơn nói: “Đồng chí, thật sự rất biết ơn cô.”
“Viện trưởng, đống thức ăn này cho bọn nhỏ ăn trước đi, giúp cô nhi viện vượt qua cửa ải khó khăn này trước, tuần sau con lại mang đến nhiều hơn cho mọi người.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây