Bên phía viện gia thuộc cũng không tiếp xúc quá nhiều với đoàn văn công, trên cơ bản các quân tẩu đều là người ở vùng nông thôn, đoàn văn công đều tự cho rằng mình cao quý lắm, những lúc gặp nhau tiếp xúc cũng chỉ lễ phép lên tiếng chào hỏi với nhau, thật ra ở sau lưng mấy người kia đều rất khinh thường các quân tẩu có hành vi cử chỉ thô lỗi.
Vu Hỉ Mai cũng không tiếp xúc quá nhiều với mấy người bọn họ, nhưng lại nghe chồng nói đến chuyện của Mạnh Hiểu Dĩnh, nói cho cô biết: “Mạnh Hiểu Dĩnh được cha mẹ cưng chiều từ nhỏ đến lớn, cha mẹ cô ta là người có chức có quyền trong thành phố Hán, toàn bộ bà con họ hàng đều là cán bộ, cô ta còn có một người chú họ nhận chức ở bộ phận hậu cần trong bộ đội.”
“Có được gia thế bối cảnh như thế, người trong đoàn văn công cũng không dám đắc tội với cô ta, đại đa số bọn họ nịnh nọt cô ta, tâng bốc đến mức làm cô ta có chút đắc ý vênh váo.”
Nói thẳng ra là làm cho cô ả ở đoàn văn công vênh váo tự đắc, coi mình như ghê gớm lắm.
Cung Linh Lung nghĩ đến gia thế bối cảnh của cô ả, còn có lẫn cãi nhau hồi sáng nữa, dựa theo tính cách mãi vẫn không chịu hối hận của Mạnh Hiểu Dĩnh, có lẽ sau này bọn họ còn sẽ cãi nhau rất nhiều lần.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây