“Cô còn có mặt mũi để khóc nữa à, tôi tự nhiên khi không bị cô lôi ra bắt xin lỗi, lúc nãy còn bị hai mẹ con mụ già mất nết này đánh, tôi còn chưa khóc đâu.” Dương Tiểu Lan cũng muốn khóc, nhưng tính cách của cô ấy không cho phép, có rặn cũng rặn không ra giọt nước mắt nào.
“Được rồi, đừng nói nữa.”
Tưởng Á Bình chờ cô ấy phát tiết lửa giận xong rồi, lúc này mới đứng ra giảng hòa, kéo cô ấy đi vào trong phòng, gọi con gái của cô ấy: “Bé con, con dẫn mẹ con vào phòng nghỉ ngơi, lại thay một bộ quần áo mới.”
“Không được đi, con đó nó đánh tôi, nó phải bồi thường tiền thuốc cho tôi.” Bà Tiền đột nhiên lao lên cản đường.
Vừa nghe bà ta nói bắt cô ấy bồi thường tiền thuốc, Dương Tiểu Lan lại bùng lên lửa giận, tiến lên muốn đánh bà ta tiếp.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây