“Em dậy rồi à.”
Cô vừa nhúc nhích, Lục Tĩnh Xuyên cũng mở mắt ra.
Thấy anh đã tỉnh, Cung Linh Lung xoay người nằm yên, xoa nhẹ phần eo đã bủn rủn, duỗi tay nhéo eo của anh, nhe răng trợn mắt: “Lục Tĩnh Xuyên, tối hôm qua anh quá đáng lắm đó.”
Tối hôm qua cũng là lần đầu tiên của Lục Tĩnh Xuyên, anh không có kinh nghiệm, đêm tân hôn lại quá hưng phấn, không thể nào khống chế được cơn xúc động sinh lý.
Ánh mắt chạm đến những dấu vết chằng chịt trên làn da trắng nõn của cô, ánh mắt anh tối đi, duỗi tay ôm lấy cô vào lòng ngực, nhẹ nhàng xin lỗi: “Linh Lung, xin lỗi, sau này anh sẽ nhẹ hơn một chút.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây