Lúc Lục Tĩnh Xuyên tắm rửa xong đi ra ngoài, Cung Linh Lung đã nấu một nồi nước ấm, cũng vô cùng tự nhiên đảm nhiệm vai trò của một người vợ.
“Quần áo dơ anh cứ bỏ trong phòng tắm đi, anh đi ngủ, để quần áo ở đó em giặt cho.”
Vợ chịu giặt quần áo cho anh, trong lòng Lục Tĩnh Xuyên rất vui vẻ, nhưng mà anh không cho cô làm việc: “Linh Lung, đừng giặt quần áo, chiều mai anh phải đi rồi, quần áo bông giặt xong sẽ không khô kịp, anh mang về bộ đội giặt.”
“Được rồi.”
Thời buổi này điều kiện có hạn, nhà họ Tống cũng không có máy giặt, càng không có thiết bị hong khô, thời tiết lại se lạnh, phơi áo bông một hai ngày thật sự không thể khô được, anh mang đi giặt sẽ càng tiện hơn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây