Bạch Thủy Tiên nghe thế rất vui vẻ, cũng lập tức nói cho cô biết tin tức mà bà hỏi thăm được từ Tống Thao.
Biết trong thành phố Đàm còn có ba trại trẻ mồ côi và một khu vực chăm sóc cho thương binh già, người ở nơi này đều là những binh lính lớn tuổi không nhà để về, bơ vơ không nơi nương tựa, trong lòng Cung Linh Lung cũng đã có kế hoạch: “Mẹ, con biết rồi, chờ mẹ xuất viện, con lại đưa cho bọn họ thêm ít lương thực và tiền bạc.”
“Linh Lung, còn có một con gà mái già đang nuôi ở nhà thằng Thao đúng không?” Bạch Thủy Tiên lại hỏi.
“Dạ, tạm thời nuôi ở sân sau nhà dì, nuôi nhốt trong lồng sắt.”
“Linh Lung, con bỏ con gà mái già kia vào trong không gian nuôi đi, sau đó con lại đi mua một ít trứng gà, mà đi lựa ít trứng thụ tinh về ấp, sau này chúng ta đến chỗ Tĩnh Xuyên rồi cũng không cần đi ra ngoài mua trứng gà ăn nữa.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây