Biểu cảm đầy xấu hổ của Bạch Kiến Nhân cứng đờ lại.
“Cái đồ khốn nạn cặn bã này, ông muốn động dục thì đừng có mà động dục ở chỗ này, dẫn theo Mông Lan của ông về ổ chăn của hai người đi.”
“Một đống tuổi rồi, vác hai cái đầu heo ở chỗ này phạm tiện, mấy người không cảm thấy buồn nôn, tôi buồn nôn, tôi thật sự chưa từng thấy ai không biết xấu hổ như hai người.”
Lúc nãy Bạch Linh Lung thật sự cảm thấy rất buồn nôn, suýt chút nữa đã nôn hết đồ ăn sáng ra ngoài, thấy mấy người phụ nữ đứng nhiều chuyện ở bên ngoài che miệng cười, còn gọi mấy người bọn họ hỏi: “Các bác gái, thím, chị dâu, mọi người đều nghe được đúng không, lúc nãy ông ta động dục kêu một tiếng, có phải mọi người cũng cảm thấy buồn nôn còn hơn cả nuốt phải một con ruồi bọ chết không?”
Mọi người không trả lời câu hỏi của cô, nhưng mà mọi người đều bật cười, còn dùng ánh mắt khinh bỉ vô cùng rõ ràng đánh giá hai tên chó đê tiện khốn nạn này.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây