Bạch Linh Lung đột nhiên lui ra sau một bước, dùng ánh mắt quái dị lại khinh bỉ quan sát ông ta từ trên xuống dưới, đâm trúng vào chỗ đau của ông ta: “Sáng nay mẹ tôi nói cái gì, tôi vẫn còn nhớ rõ đó, tôi cũng nghe hiểu, ông cũng không coi là một người đàn ông, sao lại có thể hiếp…”
“Bùm!”
Cô còn chưa nói xong, Bạch Kiến Nhân đã đột nhiên quỳ gối, tiếng quỳ gối lớn đến mức ngắt ngang lời nói của cô.
Ngay sau đó, ông ta cắn chặt răng, cố nhịn lửa giận lớn tiếng kêu to: “Xin lỗi, là do tôi khốn nạn làm chuyện sai lầm, là tôi, là do tôi làm loạn ở bên ngoài, xin lỗi.”
“Ha, giấu đầu lòi đuôi.” Bạch Linh Lung tiếp tục châm chọc.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây