Dù sao tên nhóc này đã gần ba năm không có về nhà, con trai ở nhà đoán chừng đã hai tuổi rồi, là nên trở về nhìn thoáng qua.
“Cảm ơn sư trưởng, chú ăn ngon uống ngon.”
“Đúng rồi, đây là vợ tôi gửi tới, chú nếm thử.” Cố Tranh để lại đồ rồi nhanh như chớp chạy đi.
“Thằng nhóc thúi này… Coi như hiếu thuận.” Đợi người đi rồi, sư trưởng Chu cười mắng một tiếng.
Hôm nay là đêm ba mươi, Lâm Vân Khê rời giường sớm bắt đầu chuẩn bị đồ chiên ăn tết và làm sủi cảo.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây