“Vâng, cảm ơn chú Trương và dì Trương.” Hai đứa bé lễ phép cảm ơn.
“Đừng khách sao, mau về nhà đi.”
Các học sinh bên cạnh đầy vẻ hâm mộ nhìn chằm chằm hai người Ngôn Ngôn và Nguyệt Nguyệt, người ta thong thả ung dung, sau khi đi ra đã lập tức có thể ăn đồ ăn ngon, còn bọn họ phải khổ sở đợi thêm một lúc lâu.”
“ÔI, hai đứa trẻ này thật là biết hưởng thụ!” Lâm Vân Khê tận mắt chứng kiến toàn bộ quá trình không khỏi cảm thán.
Tuy nhiên, khoảng thời gian này hai đứa nhỏ đã nghe lời cô, không ăn quá nhiều đồ ăn vặt, phải để dành bụng ăn cơm tối.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây