Cô nhanh chóng từ chối nói: “Tuyệt đối đừng, em cũng biết con người chị sợ phiền toái nhất.”
“Hôm nay chị tới để xem tình huống phát triển của phân xưởng, em còn bận việc của em, không cần phải để ý đến chị.”
“Được, vậy nếu chị Vân Khê cần gì thì cứ bảo em.” Lúc này Trương Mộc Tình mới bỏ đi suy nghĩ làm buổi lễ chào mừng, cô ấy cung kính đứng ở một bên, trả lời.
“Ừ.” Dù sao thì phân xưởng cũng rất khác với tổng xưởng, vào lúc tới, Lâm Vân Khê còn lo lắng Trương Mộc Tình sẽ một mực mà rập khuôn theo hình thức phát triển của tổng xưởng.
Nhưng mà bây giờ xem ra, lo lắng của cô là dư thừa, Trương Mộc Tình có năng lực và sự linh hoạt, là một nhân tài hiếm có.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây