Như thường lệ, cô lấy một chậu nước ấm, cẩn thận tắm cho Tiểu Nguyệt Nguyệt, rồi thay cho cô bé một bộ đồ ngủ thoải mái.
Trải qua hai ngày tiếp xúc, cảm giác an toàn của Phương Thanh Nguyệt đã tăng thêm rất nhiều, cô bé gần như biết là sau này có thể sống cùng thím.
Vì thế nên buổi tối lúc đi ngủ, cô bé sẽ ngoan ngoãn kéo tay anh trai, tạm biệt thím.
“Nguyệt Nguyệt ngủ ngon, ngày mai chúng ta lại gặp lại.” Lâm Vân Khê cười và hôn lên má cô bé một cái, dịu dàng nói.
“Ừm ừm.” Phương Thanh Nguyệt lắc lư cái đầu nhỏ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây